Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013

Còn những doanh nghiệp nào chán bóng đá?. Sau mới nhất Vicem.

Một mình một kiểu Năm 2004

Sau Vicem, còn những doanh nghiệp nào chán bóng đá?

Chuyện đó trở thành thường tình. Chuyển nhượng kiểu “tù mù” của cả nền bóng đá mà gần như thường dùng chế tài để can thiệp bao giờ.

Trong khi sự rắc rối và kinh phí ngày càng lớn. Dù đưa ra rất nhiều chuẩn cho đội bóng. Chúng ta cần phải đặt câu hỏi nghiêm túc xem VFF đã làm được gì cho BĐVN? VŨ HẢI NAM. League và giải hạng Nhất hơn chục năm nay.

Họ không nhìn thấy hiệu quả trong cuộc chơi bởi sự thiếu minh bạch và nghiệp dư về định hướng. Kienlongbank và giờ là Vicem. Nhưng nó được ưng theo quy luật cung cầu thiên nhiên và quy luật của kinh tế thị trường. Thị sát. Megastar (Nam Định). Sách Thành Nghĩa (Quảng Ngãi).

BTC. Một doanh nghiệp bỏ cả đống tiền hằng năm nhưng chẳng thu lại điều gì tất nhiên họ sẽ thắt chặt hà bao. Đã 14 năm BĐVN được gọi là chuyên nghiệp. Huda (Huế). Quan trọng là VFF có lợi ích về vật chất! Cách quản lý vừa hời hợt.

Tất nhiên. Kèm thêm vào đó. Nếu VFF vẫn hoạt động và giữ nguyên thái độ nhận nghĩa vụ… tập thể như hiện nay! Thế nên. Nhưng chưa đội bóng nào thành lập công ty cổ phần theo yêu cầu của VFF mà tuyên bố có lãi. Đội bóng. Vì dù sự bàn thảo có diễn ra như thế nào. BĐVN mới có hiện tượng "ông bầu" chán bóng đá. Lấy bóng đá nuôi bóng đá. Họ đã lờ đi cả thảy những gì thuộc về thẩm quyền cần phải làm và BĐVN phần đông trôi theo tính mục đích nhiều hơn ái tình bóng đá của các "ông bầu".

Quyết định thoái lui là con đường sáng suốt mà các "ông bầu" (hoặc doanh nghiệp) chọn lựa. Com. Hạn chế lớn nhất của BĐVN là không có đơn vị nào đứng ra giám định tiềm năng. Lâu nay. Trong vấn đề này. Sân cỏ nội chứng kiến 4 cuộc ra đi không kèn không trống của các doanh nghiệp: Navibank. Tài chính dầu khí (SLNA). Hoạt động với tài chính độc lập thu-chi. Các doanh nghiệp đầu tư vào bóng đá Việt Nam thường coi sân cỏ là “cửa ngách” để lo các chuyện khác.

Các "ông bầu" làm gì thì làm. Bóng đá vẫn chỉ là hình thức “tài trợ không hoàn lại” của một ông chủ hay một doanh nghiệp cụ thể. Nhưng thực tại. Hẳn nhiên. Nhưng VFF lại cực kỳ dễ dãi với các nhà đầu tư (ông bầu). Người hưởng lợi vẫn là các nhân vật chính: Cầu thủ.

Công ty cổ phần được thành lập ra chỉ có tác dụng hợp thức hóa những khoản tiền khó chi.

Lỗ hổng trong khâu quản lý? Chuyện Vicem trường đoản cú bóng đá Hải Phòng chưa phải là hồi còi báo động sau hết. Chỉ trong hơn một năm qua. Họ chấp nhận chuyện sang tay đổi chủ nhẹ nhàng như người ta mua một món đồ. Rút kinh nghiệm ở các quốc gia phát triển để ngần mô hình “chuẩn” cho BĐVN. Đã đến lúc. Vừa vô bổn phận nên bây giờ.

Nguồn: Bongda. Khi nhà quản lý yêu cầu. Các CLB cứ thế chạy theo không cần biết mình có làm đúng hay không?! HLV vàng anh Tuấn (bên phải) và các học trò có còn giữ được niềm vui khi nhà tài trợ Vicem bỏ bóng đá.

Nhưng cũng đủ để những ý trung nhân bóng đá. Đó là CLB bóng đá phải là một công ty cổ phần. Chẳng ai quy bổn phận.

Khi bóng đá không phải là kênh đầu tư thương hiệu hiệu quả. Khatoco (Khánh Hòa)… thì sân cỏ nội đủ sức thành lập hơn một giải quán quân dành riêng cho các nhà tài trợ.

Dư luận đang râm ran sẽ có cuộc tháo chạy của các doanh nghiệp. Nếu tính cả những doanh nghiệp đã sớm “giác ngộ”. Xuân Thành Sài Gòn. Thì nay. Nói về “cái sự chán” của các "ông bầu" thì nhiều lý do. Cơ quan cao nhất (VFF) năm nào cũng chăm chỉ đi tham quan. VFF yêu cầu các CLB phải chuyên nghiệp dần dần theo đề nghị của AFC và FIFA theo nhiều “ hình mẫu” đương đại.

Nhiều người coi quyết định giải thể của nhà băng Đông Á là cú “áp phe” gây chấn động làng cầu nội. Đội bóng giải tán và cả hệ thống giải quốc nội bị đe dọa. Hòa Phát (Hà Nội). Ví dụ đơn giản nhất: Không quốc gia nào cho phép các CLB đổi tên mỗi năm một lần và cũng không quốc gia nào mà việc mua bán đội bóng được Liên đoàn bóng đá nhà nước nhấn một cách dễ dàng như ở Việt Nam!? Đáng tiếc là tất cả những điều đấy lại diễn ra ngay ở V.

Điều này không lạ. VFF-tổ chức được trao quyền dẫn dắt và điều hành cuộc chơi đúng ra phải có trách nhiệm. Khi bóng đá Việt Nam (BĐVN) được gắn mác chuyên nghiệp mùa giải 2000-2001. Họ bỏ tiền nuôi bóng đá để dễ bề bàn thảo hoặc thỏa hiệp mục đích của mình.

Sau cú “xin thua” của Vicem. Viên chức). Tuy nhiên. Sau cùng là người hâm mộ. Mục đích và tính khả thi khi doanh nghiệp hoặc các "ông bầu" manh nha bước chân vào bóng đá.

Quyết định dừng đầu tư vào bóng đá trước đó như Tôn Hoa Sen (Cần Thơ). Họ cũng không cứu nổi cả nền bóng đá chỉ bằng cầm cá nhân. Điều sửng sốt là. Họ chấp thuận chuyện lương thưởng. HLV và đội ngũ tạo nên sân chơi (trọng tài.

Nhưng tựu trung lại. Có tâm và tầm hiểu được những gì đang diễn ra. Họ không thể đổ tiền vào một chiến địa mà phần thua luôn thuộc về mình.